Tôi đang ngồi đây, giữa lòng rừng núi và viết những dòng này, giữa cái nắng sớm của đỉnh đồi Sapa, giữa những cơn gió mát đầu hè nơi miền cao của tổ quốc, bên những người bạn đã quen, mới quen và những con người Sapa yêu dấu…
Tôi nghĩ nhiều đến từ “last time”… một trong những từ khiến chúng ta phải buồn, phải suy nghĩ nhiều nhất, từ mà có lắm lúc ta “không muốn nghe nhất” trong cuộc đời.. thời gian dài đã trôi qua, và giờ đây, dự án đã đi vào giai đoạn kêt thúc, giai đoạn “last time”.. giai đoạn mà chỉ một thời gian ngắn nữa thôi, chúng ta sẽ nói lời tạm biệt. Chia tay, dẫu thế nào đi nữa, cũng sẽ là rất buồn…
Rời xa chốn thị thành rực rỡ đúc đông, chúng tôi được đắm mình trong một “thế giới Sapa” thật khác..
Nếu hỏi chúng tôi rằng, điều gì khiến chúng tôi nhớ nhất về nơi đây, hẳn là một câu hỏi quá khó để trả lời. Mỗi bước chân chúng tôi đi qua, mỗi con người mà chúng tôi gặp gỡ, mỗi bữa cơm bên bếp lửa hồng, những câu chuyện dài bất tận trong lúc lội suối, trèo đèo nơi đây.. có quá nhiều khoảnh khắc mà tôi tin chắc rằng, mai này, dẫu cuộc sống có bộn bề bon chen tới đâu..tôi, và những người bạn của tôi, cũng chẳng thể nào quên được… Khoảng thời gian ấy, được sống, được làm việc, học, ở, ăn với những con người nơi đây, thật vui và đáng yêu, đáng quý đến vô cùng…
Bởi biết rằng cuộc đời là những chuyến đi.. và những điều đã qua, sẽ chỉ còn là kỷ niệm, cho nên cũng chẳng ước chi lắm nhiều, chỉ mong mỗi nơi mà chúng ta – tôi, và bạn đã đi qua, xin cuộc đời hãy giúp ta giữ lưu những kỷ niệm yêu dấu cho đến mãi sau này…
0 nhận xét:
Đăng nhận xét